• Trang Chủ
  • Thông Tin
    • Phật giáo trong nước
    • Phật giáo thế giới
    • Xã hội
    • Thông báo
  • Phật Học
    • Thiền tông
    • Tịnh độ
    • Mật tông
    • Phật học ứng dụng
    • Phật pháp căn bản
    • Vấn đáp Phật pháp
  • Văn Hoá
    • Thơ ca
    • Tùy bút - Văn học
    • Tự truyện
    • Nghệ thuật
    • Truyện ngắn
    • Nghi lễ - tập tục
    • Ẩm thực Phật Giáo
  • Đời Sống
    • Nhật ký hành trình
    • Sự kiện
    • Chia Sẻ
    • Sức khỏe
    • Nhân vật
    • Danh Tăng
    • Nghệ thuật sống
    • Giới thiệu sách mới
  • Giáo Dục
    • Thai giáo
    • Thiếu nhi
    • Thanh niên
    • Hôn nhân
    • Kiến thức
    • Phật giáo
    • Gia Đình Phật Tử
  • Nghiên Cứu
    • Lịch sử
    • Phật học
    • Khoa học
    • Văn học
    • Văn hóa
    • Công nghệ
    • Kinh doanh
    • Máy ảnh - Lens
    • Gia Đình Phật Tử
  • Tam Tạng
    • Kinh
    • Luật
    • Luận
  • Tự Viện
    • Di tích
    • Miền Bắc
    • Miền Trung
    • Miền Nam
    • Tây Nguyên
    • Quốc tế
  • Nghệ Thuật
    • Điện ảnh
    • Kiến trúc
    • Hội họa
    • Thư pháp
    • Đồ họa
    • Sân khấu
    • Âm nhạc
  • Pháp Âm
    • Thuyết giảng
    • Kinh tụng
    • Khóa tu
    • Audio Phật giáo
    • Video Phật giáo
    • Nhật ký du lịch
  • Media Đất Việt
    • Đất Việt Media
  • Hoa Sen Audio
    • Audio
    • Media Audio
    • Truyện Dài
    • Lời Phật Dạy
  • Đọc Sách
    • Văn Học Phật Giáo
    • Văn Học Dân Gian
    • Văn Học Hiện Đại
    • Văn Học Nước Ngoài
    • Sách Hay
Menu
Menu
  • Trang chủ
  • Thông Tin
    • Phật giáo trong nước
    • Phật giáo thế giới
    • Xã hội
    • Thông báo
  • Phật Học
    • Thiền tông
    • Tịnh độ
    • Mật tông
    • Phật học ứng dụng
    • Phật pháp căn bản
    • Vấn đáp Phật pháp
  • Văn Hoá
    • Thơ ca
    • Tùy bút - Văn học
    • Tự truyện
    • Nghệ thuật
    • Truyện ngắn
    • Nghi lễ - tập tục
    • Ẩm thực Phật Giáo
  • Đời Sống
    • Nhật ký hành trình
    • Sự kiện
    • Chia Sẻ
    • Sức khỏe
    • Nhân vật
    • Danh Tăng
    • Nghệ thuật sống
    • Giới thiệu sách mới
  • Giáo Dục
    • Thai giáo
    • Thiếu nhi
    • Thanh niên
    • Hôn nhân
    • Kiến thức
    • Phật giáo
    • Gia Đình Phật Tử
  • Nghiên Cứu
    • Lịch sử
    • Phật học
    • Khoa học
    • Văn học
    • Văn hóa
    • Công nghệ
    • Kinh doanh
    • Máy ảnh - Lens
    • Gia Đình Phật Tử
  • Tam Tạng
    • Kinh
    • Luật
    • Luận
  • Tự Viện
    • Di tích
    • Miền Bắc
    • Miền Trung
    • Miền Nam
    • Tây Nguyên
    • Quốc tế
  • Nghệ Thuật
    • Điện ảnh
    • Kiến trúc
    • Hội họa
    • Thư pháp
    • Đồ họa
    • Sân khấu
    • Âm nhạc
  • Pháp Âm
    • Thuyết giảng
    • Kinh tụng
    • Khóa tu
    • Audio Phật giáo
    • Video Phật giáo
    • Nhật ký du lịch
  • Media Đất Việt
    • Đất Việt Media
  • Hoa Sen Audio
    • Audio
    • Media Audio
    • Truyện Dài
    • Lời Phật Dạy
  • Đọc Sách
    • Văn Học Phật Giáo
    • Văn Học Dân Gian
    • Văn Học Hiện Đại
    • Văn Học Nước Ngoài
    • Sách Hay
  • Trang chủ

  • Đời Sống

  • Chia Sẻ

Nhớ là cách để quên đi một người

Ngày đăng: 08:24:54 14-10-2015 . Xem: 5208
  • Google +
  • Tweet
Quá khứ sẽ là thứ rất đẹp nếu bạn biết cách nhìn nhận và đón lấy nó. Nếu cứ xếp nó lại và cất vào nơi sâu nhất trong con người bạn, chẳng có gì đảm bảo nó sẽ ở nguyên vị trí đó, và khi nó trỗi dậy bạn sẽ không đủ sức để chịu đựng. Cứ nhìn lại mỗi ngày một ít, đau từng chút và rồi một ngày bỗng dưng bạn sẽ được miễn dịch với nỗi đau mang tên "quá khứ". Khi đấy, bạn đã quên!

>> Tình là dây oan
>> Có duyên mới gặp có nợ mới yêu

Ai cũng bảo thời gian là liều thuốc tốt nhất để quên đi một người mà ta từng yêu thương nhất. Vậy có ai trả lời được liệu bao lâu mới đủ để khiến một người quên đi một người? Là 1 năm, là 2 năm, 5 năm, hay là cả đời? Với tôi, cho đến ngày cuối cùng tôi còn sống, tôi vẫn nhớ rõ tất cả những người tôi đã từng quen. Quá khứ không phải là thứ để bạn cố gắng ép bản thân mình phải quên đi, mà quá khứ là để nhớ. Nhớ - là cách để tôi quên đi một người.

Mỗi chúng ta đều có quyền lựa chọn cho mình mỗi cách nhìn lại những gì đã qua khác nhau. Đối với những chuyện cũ dễ làm người ta buồn, hầu hết ai cũng ra sức lảng tránh nó, cố tạo việc làm để mình bận rộn mỗi khi đầu óc phát hiện được có dấu hiệu "quá khứ ùa về". Đó là một cách lãng quên "tạm bợ".

Một ngày dài từ sáng đến tối, bạn loay hoay từ việc này sang việc khác để trí nhớ không có thời gian hoạt động, để trái tim không có cơ hội để đau. Nhưng rồi cho đến cuối ngày, khi đã đặt mình xuống giường mà mắt không thể nhắm, bạn có thể làm gì để chống chọi với những kỉ niệm ào ạt ùa tới sau một ngày bị ngăn chặn? Rồi thì cũng phải gặm nhắm chúng giữa màu đen u uất đến rợn người. Giữa đêm tối, chỉ có bạn và những tổn thương.

Khi bạn một mình chạy xe trên con đường đông đúc người qua lại, trong dòng người xa lạ ấy luôn luôn có những bạn nữ vòng tay qua eo ôm chặt lấy bạn nam của họ. Bạn cố đưa mắt mình nhìn thẳng về phía trước hay nhìn lơ đễnh về một nơi không có bóng dáng những cặp ôm nhau. Bạn sợ những gì bạn nhìn thấy sẽ khiến bạn nhớ lại chuyện cũ, gợi nhắc rằng bạn cũng từng được ai đó chở đi vi vu dạo quanh những con đường, và bạn cũng đã từng ôm ai đó thật chặt như thế.

Nhìn họ, nhìn lại mình, 2 dòng nước mắt rơi nhẹ nhàng đằng sau một nỗi lòng đang dậy sóng bởi sự tủi thân và tiếc nuối. Nhưng rồi bạn có thể né tránh những hình ảnh đó được bao nhiêu lần? Bên trái có hai người ôm nhau, bên phải có hai người ôm nhau, thậm chí đằng trước đằng sau đều có hai người ôm nhau, đâu sẽ là điểm dừng chân cho cái nhìn của bạn? Thay vì bạn né tránh chúng, tại sao bạn không thử đón nhận chúng bằng một cái cách khác đi? Tôi đã nhìn thật kĩ hạnh phúc của những người xa lạ đó, tôi lẳng lặng đi theo sau họ chỉ để nhìn một người đang ôm một người.

Tôi nhớ lại tất cả những gì bạn không muốn nhớ, tôi cười và nghĩ rằng "Hồi ấy chắc cũng có khối đứa ganh tị với mình như mình bây giờ". Ừ thì có cảm giác nhói ở nơi ngực trái, nhưng ngày nào cũng nhìn, ngày nào cũng nghĩ tới, dần dần tôi thấy mọi thứ thật ra cũng không có gì ghê gớm, kỉ niệm cũ cũng chẳng quá đáng sợ như người ta vẫn thường nói, đau một vài lần là sẽ hết đau thôi.

Tôi đón nhận quá khứ mọi lúc nó muốn tìm đến tôi. Khi nghe một bản nhạc buồn, tôi nhớ một người mà bây giờ được gọi với cái tên "người yêu cũ", tôi khóc. Tôi sẽ không nhủ lòng rằng đừng bao giờ nghe lại nó lần thứ hai, mà tôi cứ thản nhiên nghe nó suốt cả ngày, nghe đến phát chán, nghe đến khi nước mắt chẳng buồn rơi thêm.

Những món quà kỉ niệm mà tôi đã nhận được, tôi chẳng cất nó đi hay đem trả lại, tôi để đó và tiếp tục gìn giữ. Thời gian đầu, quà là thứ làm tôi đau quằn quại với niềm vui đã mất, nhưng rồi khi cứ mãi nghĩ tới thì tôi lại tự cảm thấy vô vị, nhạt nhẽo với những quằn quại đó, để lại trong tôi là những niềm vui cũ đơn thuần, tôi vui và tôi không còn đau.

Những nơi mà tôi cùng ai đó hay lảng vảng tới lúc còn quen nhau sẽ không bị tôi cho vào danh sách cấm, tôi sẽ không tìm cho mình một con đường khác nếu đi ngang chúng là con đường dễ đi nhất. Mỗi lúc đi qua, tôi cứ nhìn thế, và tôi hồi tưởng lại trước đây chúng tôi đã đến đó và làm gì. Ừ thì có lúc chạnh lòng đến bật khóc, có lúc tưởng chừng như không còn thở nổi, nhưng rồi ai đó và cả nơi đó cũng sẽ chỉ là những thứ được tôi dán mác "đã cũ", nhìn lại để biết chúng từng tồn tại chứ không còn nhìn lại để đau. Bởi lẽ, đau như thế đủ để quen rồi.

Sau một vài chuyện tình tan vỡ, tôi nghiệm ra được cách hay nhất để quên đi tổn thương đó là cố gắng nhớ đến chúng nhiều nhất có thể. Khi tôi bắt đầu nhớ về một điều gì đấy đã từng tồn tại, tôi không gạt chúng sang một bên mà ngược lại, tôi nghĩ về điều đó một cách rõ ràng như mới vừa xảy ra hôm qua. Lòng tôi thắt lại vì những hạnh phúc cũ, tim tôi đau đớn khi bị lấn át bởi nỗi đau. Nhưng, khi cơn đau đã đi đến tận cùng, khoảnh khắc mà tôi hay gọi nó là "đau đạt đỉnh", thì mọi thứ dường như trở nên rất đỗi bình thường.

Chẳng ai có thể đau quá nhiều lần vì một lí do cả, sẽ có lúc bạn mất đi cảm giác và nghĩ về chúng như suy nghĩ về chuyện một ngày cần ăn cơm 3 bữa hay con trai tóc dài thì phải đi cắt thôi. Ví như chúng ta có một chiếc tủ đựng quần áo, dù có cố gắng nhồi nhét bao nhiêu đi chăng nữa thì nó cũng chỉ chứa được một số lượng quần áo nhất định nào đó, khi nó đã đủ thì nó sẽ ngừng nhận thêm. Trái tim của chúng ta cũng vậy, cũng có một giới hạn để chứa đựng những nỗi đau. Đau đủ rồi tự khắc sẽ bình yên.

Quá khứ sẽ là thứ rất đẹp nếu bạn biết cách nhìn nhận và đón lấy nó. Nếu cứ xếp nó lại và cất vào nơi sâu nhất trong con người bạn, chẳng có gì đảm bảo nó sẽ ở nguyên vị trí đó, và khi nó trỗi dậy bạn sẽ không đủ sức để chịu đựng. Cứ nhìn lại mỗi ngày một ít, đau từng chút và rồi một ngày bỗng dưng bạn sẽ được miễn dịch với nỗi đau mang tên "quá khứ". Khi đấy, bạn đã quên!
Chia Sẻ
  • Google +
  • Tweet
Các Tin Khác
  • Sám Tụng Phật Khánh Đản

    Sám Tụng Phật Khánh Đản

  • Chuyện chúng ta

    Chuyện chúng ta

  • 8 Điều nên học trên đời

    8 Điều nên học trên đời

  • Vô thường

    Vô thường

  • Bài học giác ngộ

    Bài học giác ngộ

Giới thiệu sách mới

Tập San Trường Bồ Đề Khóa I - Năm 2024

Tập San Trường Bồ Đề Khóa I - Năm 2024

  • Tập san mới của trường Bồ Đề tại Mỹ Quốc

    Tập san mới của trường Bồ Đề tại Mỹ Quốc

  • Sách mới

    Sách mới "Giữa Cuộc Vui" tác giả Nhật Chiếu

Danh Tăng

Quê Hương Của Gió

Quê Hương Của Gió

  • Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là người Việt Nam đầu tiên được Google Doodles vinh danh

    Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là người Việt Nam đầu tiên được Google Doodles vinh danh

  • Ani Choying Drolma, người cất lên những thanh âm thần thánh rung động tới cõi Phật

    Ani Choying Drolma, người cất lên những thanh âm thần thánh rung động tới cõi Phật

Nhân vật

ĐẠI ĐỨC THÍCH TRUNG QUÝ-TIKTOK VỚI CHIA SẺ PHẬT PHÁP MẠNG XÃ HỘI HIỆN ĐẠI NGÀY NAY

ĐẠI ĐỨC THÍCH TRUNG QUÝ-TIKTOK VỚI CHIA SẺ PHẬT PHÁP MẠNG XÃ HỘI HIỆN ĐẠI NGÀY NAY

  • CÂU CHUYỆN SẢN PHẨM NHANG SẠCH THẢO MỘC VÂN HƯƠNG RA ĐỜI

    CÂU CHUYỆN SẢN PHẨM NHANG SẠCH THẢO MỘC VÂN HƯƠNG RA ĐỜI

  • Người Chiến Sỹ Truyền Tin - Sự Thật Đấu Tranh Phật Giáo 1963 Tại Huế

    Người Chiến Sỹ Truyền Tin - Sự Thật Đấu Tranh Phật Giáo 1963 Tại Huế

Sức khỏe

Tại sao chúng ta lại chọn ăn hạt

Tại sao chúng ta lại chọn ăn hạt

  • Các kiểu vận động để giữ sức khỏe khi phải cách ly tại nhà

    Các kiểu vận động để giữ sức khỏe khi phải cách ly tại nhà

  • Nên làm gì để quẳng đi nỗi lo sợ trong mùa dịch Covid-19?

    Nên làm gì để quẳng đi nỗi lo sợ trong mùa dịch Covid-19?

Nghệ thuật sống

Điều quan trọng của hạnh phúc - Samten Gyatso

Điều quan trọng của hạnh phúc - Samten Gyatso

  • Cộng trừ nhân chia của cuộc đời

    Cộng trừ nhân chia của cuộc đời

  • Đời người mỗi ngày mỗi ngắn lại

    Đời người mỗi ngày mỗi ngắn lại

Sự kiện

Lễ tấn hương Giới Đàn Diệu Tâm - Phật Giáo Đồng Nai

Lễ tấn hương Giới Đàn Diệu Tâm - Phật Giáo Đồng Nai

  • Hạnh cúng dường - Trùng tu chùa Vạn Phước Quán Âm - Thành Phố Huế.

    Hạnh cúng dường - Trùng tu chùa Vạn Phước Quán Âm - Thành Phố Huế.

  • Khóa tu mùa hè 2019 tại Tu viện Bát Nhã( Bảo Lộc-Lâm Đồng) - Đêm Tri ân cảm động.

    Khóa tu mùa hè 2019 tại Tu viện Bát Nhã( Bảo Lộc-Lâm Đồng) - Đêm Tri ân cảm động.

Chia Sẻ

Sám Tụng Phật Khánh Đản

Sám Tụng Phật Khánh Đản

  • Chuyện chúng ta

    Chuyện chúng ta

  • 8 Điều nên học trên đời

    8 Điều nên học trên đời

Nhật ký hành trình

Những lời chưa kịp nói ngày hôm ấy

Những lời chưa kịp nói ngày hôm ấy

  • Hoa Vàng Đắk Nông Nở Rộ 2023 - Phố Thị Hoa Vàng (Flowers of Caesalpinia ferrea)

    Hoa Vàng Đắk Nông Nở Rộ 2023 - Phố Thị Hoa Vàng (Flowers of Caesalpinia ferrea)

  • Chương Trình Thiện Nguyện 01.01.2023 tại Gia Lai

    Chương Trình Thiện Nguyện 01.01.2023 tại Gia Lai

  • Trang Chủ
  • Thông Tin
  • Phật Học
  • Văn Hoá
  • Đời Sống
  • Nghiên Cứu
  • Media Đất Việt
  • Pháp Âm
  • Tự Viện
  • Tam Tạng
  • Nghệ Thuật
  • Giáo Dục
  • Hoa Sen Audio
  • Đọc Sách


Bài vở đóng góp, xin gởi về Ban biên tập qua địa chỉ email: thichnhatchieu@gmail.com 
Ghi rõ nguồn www.hoasendatviet.com - Hoa Sen Đất Việt  khi bạn phát hành lại thông tin từ website này.
Copyright by Lotus is traditional flower of Vietnam -  www.hoasendatviet.com. Designed by HSĐV