Cờ Phật giáo tung bay trên đỉnh Phan Xi Păng
Chúng ta dành một lòng tự tôn cho người chúng ta kính trọng, cho điều thiêng liêng nhất mà con đường chúng ta đang đi . . . Tôi cũng có tình yêu mặn nồng sâu đậm con đường tôi đang đi.
Leo đỉnh Phan Xi Păng (Fansipan) là một loại hình du lịch mạo hiểm, với độ cao 3.143m so với mực nước biển leo đỉnh Phan Xi Pang. Tôi thử một lần lên đây để tham quan và cắm lá cờ Phật giáo tung bay trên nóc nhà Đông Dương, lá cờ của biểu tượng hòa bình
“Màu cờ sắc áo” là biểu tượng thiêng liêng đối với đoàn thể biểu tượng cho sự đoàn kết sức mạnh. Tuổi trẻ thành công dựa trên nền tảng của sự cố gắn và chịu đựng một cách hòa bình trong chính nội tâm của mình, chính vì thế những hành trình thử thách nghị lực là những bài học giá trị đối với người muốn đạt kết quả đích thực của nó.
Một lần tình cờ trong chuyến đi thiện nguyện của tỉnh Ninh Thuận tôi có hỏi vu vơ các bạc sinh viên rằng: Việt Nam chúng ta hiện này có bao nhiêu tỉnh thành, lúc này các bạn sinh viên trả lời: 64, 63, 67, 65 . . . kính thưa các loại số nhảy ra. Lúc này tôi nhớ lại lời ông Trần Trọng Kim nói: Người trong nước có thông hiểu những sử tích nước mình mới có lòng yêu nước yêu nhà, mới biết cố gắn học hành, hết sức làm lụng để vun đắp thêm vào cái nền xã hộicủa tiên tổ đã xây dựng nên mà để cho mình . . .” Thế mới biết việc ý thức dân tộc của các thế hệ trẻ còn rất yếu.
Thầy Tuệ Sỹ cũng có lần chia sẻ: Quê hương và đạo pháp là những mỹ từ thân thương đã trở thành sáo rỗng. Các con hãy tự rèn luyện cho mình một tín tâm bất hoại; một đức tính dũng mãnh vô úy; nỗ lực tự huân tập trí tuệ bằng văn, tư, tu để nhìn rõ sự tướng chân ngụy, để thấy và biết rõ mình đang ở đâu, đang đi về đâu; không nhắm mắt phóng càn theo cỗ xe lộng lẫy bên ngoài nhưng rệu rã bên trong, đang lao xuống dốc dài không định hướng”…
Tôi trịnh trọng với hết lòng tự tôn của mình để vẫy cao ngọn cờ Phật giáo trên đỉnh cao 3.143m nóc nhà của Đông Dương . Tôi tin rằng vào những năm 1963 đến nay ngọn cờ ấy vẫn vẫy gọi sự Bi – Trí - Dũng trong lòng dân tộc và trong đó có tôi. Đi những bước chân hiêng ngang kiêu hãnh của người tu sĩ Việt Nam chưa bao giờ chùn bước trước “Pháp nhược ma cường”
Ngọn cờ phất cao ngày hôm ấy là biểu tượng: "Người xuất gia, khi cất bước ra đi, là hướng đến phương trời cao rộng; tâm tính và hình hài không theo thế tục, không buông mình chìu theo mọi giá trị hư dối của thế gian, không cúi đầu khuất phục trước mọi cường quyền bạo lực. Một chút phù danh, một chút thế lợi, một chút an nhàn; Đấy chỉ là những giá trị nhỏ bé, tầm thường và giả ngụy…” thầy Tuệ Sỹ.
Cờ Phật giáo tại đỉnh FANSIPAN 3.143m lúc 6h00' sáng ngày 19.11.2016 - Nhiệt độ ngoài trời 11oC .
Hành trình của người con Phật chúng tôi xuất phát lúc 8h sáng ngày 18.11.2016. Có thể duyên may mắn cho chúng tôi qua lời kể của người hướng dẫn đoàn hôm nay là ngày nắng đẹp trời nhất trong tháng qua. Khí hậu ngoài trời lúc bấy giờ tại điểm xuất phát là 18oC, khá mát mẻ cho một hành trình leo núi 2 ngày với 15km đoạn đường núi.
Nơi bạt ngàn của Dãy Hoàng Liên Sơn có nhiều cây khô chết đứng, theo lời kể của người khuân vác (porter) đồ thì khu rừng này cách đây vài chục năm có một trận cháy khủng khiếp tàn phá hoàn như không còn gì. Người porter cho chúng tôi có kinh nghiệm hơn 1000 lần lên núi này (Chú này là người dân tộc H'mông - 54 tuổi )
Những đoạn đường hiểm trở từ ở độ cao 1.800 trở lên . Lên ở độ cao 2.200 thì đoạn đường trở nên khó và hiểm trở (nguy hiểm) , có những đoạn phải leo bằng thang sắt cao từ 3m tới 5m qua những vách đá lớn, và trên 2.800m thì có một con dốc đứng phải dùng dây thừng để vượt qua. Tôi nhớ không lầm thì chúng ta phải leo qua 12 cây thang sắt, qua vách 1núi 1 lần bằng dây thừng trước khi tới đỉnh Fansipan
Bạn Hồ Xuân Long tại khu vực rừng nguyên sinh
Những thảm thực vật tại rừng Hoàng Liên Sơn
Tạii rừng nguyên sinh việc di chuyển trở nên khó khăn bởi dốc đứng. Những người đồng bào khuân vác (porter) đồ chuyên nghiệp phục vụ cho đoàn chinh phục Phan Xi Păng 99% là người đồng bào dân tộc. Đêm đầu tiên tại rừng quốc gia Hoàng Liên Sơn chúng tôi ngủ tại trạm 2.800m với nhiệt độ 6oC , không có điện, không khí loãng dần, đối với người ít vận động và mập thì di chuyển chập lại, có trạng thái chóng mặt, nhức đầu . . . ( lưu ý cho người tham khảo chinh phục Fansipan 3,143m ). Thông thường chúng ta mất thời gian 2 ngày để đi và nghỉ lại trên rừng nhưng đối với những người (porter) thì người ta chỉ mất khoản 4h chạy từ dưới núi lên tới đỉnh và mất 2h chạy từ trên đỉnh xuống. . . thật là khâm phục.
Tôi ở độ cao 3000m vào lúc 5h30 sáng ngày 19.11.2016 - Nhiệt độ ngoài trời là 9oC
Sáng bình minh trên đỉnh Phan Xi Păng - Nóc nhà của Đông Dương, góc nhình cách đỉnh Fasipan 300 bậc thang từ phía tây của Chùa Bảo An. Đoạn này chỉ cách đỉnh Fansipan hơn 300 bậc thang
Một pho tượng Phật Thích Ca đang trong giai đoạn hoàn thiện tại đỉnh Phan Xi Păng
Đỉnh Phan Xi Păng nằm trong khuôn viên của chùa Bảo An - được khỏi công xây dựng từ năm 2014
Tại đỉnh Phan Xi Păng vào lúc 6hh 40' ngày 19.11.2016
Qua bài viết tôi cũng ghi lại một số hình ảnh tại TP Sapa và giới thiệu đên mọi người . . .
Tộc người H’Mông sinh sống chủ yếu ở Sa Pa là người H’Mông Đen do quần áo của họ toàn màu đen nhưng trang phục của họ lại khác hẳn người H’Mông Đen ở nơi khác, vì thế thường được gọi là người H’Mông Sa Pa. Người đàn ông thường mặc quần màu đen hoặc xanh đen (màu chàm) giống nhau, áo cánh ngắn tay bên ngoài khoác áo không tay kiểu như áo gilê có vạt dài quá mông. Trên đầu đội một cái mũ bé tí, tròn, nông, ôm lấy đỉnh đầu trông như cái mũ của Giáo hoàng, có chiếc đen tuyền, có chiếc còn viền một vòng thêu thổ cẩm.
Tộc người H’Mông sinh sống chủ yếu ở Sa Pa là người H’Mông Đen do quần áo của họ toàn màu đen nhưng trang phục của họ lại khác hẳn người H’Mông Đen ở nơi khác, vì thế thường được gọi là người H’Mông Sa Pa. Người đàn ông thường mặc quần màu đen hoặc xanh đen (màu chàm) giống nhau, áo cánh ngắn tay bên ngoài khoác áo không tay kiểu như áo gilê có vạt dài quá mông. Trên đầu đội một cái mũ bé tí, tròn, nông, ôm lấy đỉnh đầu trông như cái mũ của Giáo hoàng, có chiếc đen tuyền, có chiếc còn viền một vòng thêu thổ cẩm.
Vì là Phan Xi Păng trở thành trung tâm du lịch nên một số bộ phận trẻ em dân tộc cũng trở thành người bán các sản phẩm thủ công mỹ nghệ đối khách du lịch.
Từ góc nhìn khách quan thì cảm nhận rằng vấn đề an sinh xã hội của trẻ em nơi đây rất yếu kém. Đại đa phần các em không được đến trường nhiều để học chữ, nền kinh tế của người dân bản địa là canh tác nông nghiệp và một số chăn nuôi.
Dân tộc Xa Phó thuộc nhóm dân tộc Phù Lá và dân số toàn quốc chỉ có gần 4 ngàn. Ở Sa Pa chỉ có rất ít người Xã Phó sống ở các bản làng thuộc xã Nậm Sài nằm về phía cực nam của huyện Sa Pa là nơi hẻo lánh, xa đường ôtô vì thế đi lại khó khăn và không thường xuyên tiếp xúc với nơi khác. Đến nay một số người Xã Phó dùng tiếng quan hỏa và một số khác trong đó có người Xã Phó ở Sa Pa lại vẫn giữ nguyên tiếng mẹ đẻ thuộc hệ ngôn ngữ Miến - Tạng . ..
Tộc người Dao có nhiều nhóm nhưng sinh sống ở Sa Pa chủ yếu là người Dao Đỏ bởi phụ nữ thường quấn khăn hay đội mũ đỏ, áo xanh đen có nhiều hoa văn đỏ và trắng ở cổ, vạt và tà áo. Trang phục của họ được xem là đẹp nhất ở mỗi phiên chợ Sa Pa. Người phụ nữ còn có tục cạo chân mày và một phần tóc phía trên trán cho đẹp. Họ cũng có chữ viết riêng dựa theo chữ cổ của Hán ngữ gọi là chữ Nôm – Dao nhưng loại chữ này nay chỉ người cao tuổi mới đọc hiểu và viết được.
Người Dao có tín ngưỡng rằng loài chó là tổ tiên của họ nên chó luôn luôn được quý trọng, người đàn ông thì chỉ được coi là trưởng thành khi đã chịu lễ cấp sắc. Ngoài ra họ cũng có nhiều tục lệ đặc biệt như là gia đình nào đang nấu rượu thì phải cắm lá trước cửa nhà, không cho người lạ vào vì đồng bào quan niệm rằng người lạ vào nhà rượu sẽ bị chua và khê, nên khi thấy có dấu hiệu cắm lá kiêng bạn không nên bước vào nhà. Trong gia đình có phụ nữ sinh nở cũng có dấu hiệu kiêng cắm lá trước cửa nhà, để không cho người lạ vào nhà, sợ đứa trẻ mới sinh khóc nhiều.
Họ cũng có tục kiêng sờ đầu trẻ em, khi cắt tóc, cạo đầu họ vẫn để chỏm tóc ở đỉnh đầu vì cho đó là nơi trú ngụ các hồn vía con người, quan niệm để chỏm tóc như vậy trẻ em sẽ không hay ốm đau. Họ cũng quan niệm là nam và nữ khi chưa kết hôn thì không được chụp ảnh cùng nhau vì như vậy là không tốt, có thể nói đó là một điều cấm kỵ đối với phụ nữ Dao. Người cầm máy ảnh nếu muốn chụp tốt nhất là nên xin phép họ trước.
Những hình ảnh qua sự ghi lại của tác giả và sử dụng kỹ thuật đồ họa để thể hiện góc nhìn riêng
Xuyên Mộc, ngày 28.11.2016
Nhật Chiếu
Thông tin về tác giả: Đại Đức Thích Nhật Chiếu - Mail: thichnhatchieu@gmail.com - ĐT: 0937.370.386 - ADMIN Share