Hũ tiền tiết kiệm
Ngày đăng: 21:34:37 30-03-2015 . Xem: 2799

Chúng tôi luôn ăn mừng mỗi lần gởi tiền bằng cách dừng lại ăn một ly kem. Tôi luôn được ăn kem sô cô la đặc biệt, nhưng bố thì luôn dùng một ly kem thường. Khi người bán kem thối lại tiền thừa, bố chìa cho tôi thấy vài đồng xu lẻ nằm trong lòng bàn tay và nói: “Khi về đến nhà, chúng ta sẽ lại bắt đầu bỏ tiền vào hũ”.
Bố luôn dành cho tôi bỏ những đồng xu đầu tiên vào hũ. Khi nó lăn vòng và vang lên những tiếng kêu lanh canh vui tai, chúng tôi cười với nhau. “Con sẽ vào đại học bằng những đồng xu, đồng hào này đấy” bố nói “Nhưng con sẽ vào được đại học, bố tin chắc rằng sẽ thấy được điều đó”
Nhiều năm trôi qua, tôi đã tốt nghiệp đại học và kiếm được việc làm ở một thành phố khác. Một lần, khi về thăm bố mẹ, tôi vào phòng để gọi điện thoại, và chợt nhận thấy rằng cái hũ tiết kiệm đã không còn nữa. Nó đã thực hiện xong sứ mệnh của nó và đã được cất đi. Một nỗi nghẹn ngào dâng lên trong cổ khi tôi nhìn vào cái chỗ trống bên cạnh chiếc tủ áo, nơi cái hũ tiền đã luôn đứng đó. Bố là người ít chữ nghĩa, và không bao giờ lên lớp cho tôi về sự quyết tâm, sự kiên nhẫn cũng như việc giữ gìn chữ tín. Chiếc hũ đã dạy cho tôi tất cả những bài học về đạo đức ấy một cách thuyết phục hơn bất cứ những lời lẽ hoa mỹ nào.
Khi lập gia đình, tôi kể cho Susan vợ tôi nghe ý nghĩa cao cả của một chiếc hũ nhỏ bé tầm thường đã đóng vai trò quan trọng trong đời tôi khi tôi còn là một đứa trẻ. Trong trí óc tôi, cái hũ đã giúp tôi hiểu rằng, hơn bất cứ thứ gì trên đời này, bố đã yêu thương tôi biết bao. Bất chấp những khó khăn cam go, bố vẫn tiếp tục kiên trì bỏ những đồng xu vào hũ. Thậm chí trong mùa hè bố phải nghỉ việc, và mẹ cứ phải dọn món đậu khô vài lần một tuần, nhưng không một đồng xu nào được lấy ra khỏi hũ. Ngược lại, lúc bố chan thêm xốt cà chua vào đĩa đậu của tôi cho dễ ăn, bố trở nên cương quyết hơn bao giờ hết khi vạch lối cho tôi: “Khi con tốt nghiệp đại học, con trai ạ” bố nói với đôi mắt sáng lấp lánh, “con sẽ không bao giờ phải ăn đậu khô nữa trừ khi nào con muốn”.
Giáng sinh đầu tiên sau khi con gái Jessica ra đời, chúng tôi nghỉ lễ cùng với bố mẹ. Sau bữa cơm tối, Mẹ và Bố đang nựng nịu đứa cháu nội. Jessica bắt đầu khóc thút thít, Susan ẵm Jessica từ tay bố. “Có thể cháu cần thay tã” cô nói và mang cháu vào phòng bố mẹ tôi.
Khi Susan trở lại phòng khách, có một màn sương mờ che phủ mắt vợ tôi. Cô trao Jessica cho bố và kéo tay tôi lặng lẽ dắt vào phòng . “Nhìn kìa” vợ tôi nói khẽ khàng, mắt cô hướng về một nơi trên sàn nhà bên cạnh chiếc tủ áo. Trước sự sững sờ của tôi, ở đó, như thể chưa bao giờ được cất đi, cái hũ cũ kỹ đang đứng đó, ở dưới đáy hũ đã có những đồng tiền cắc.
Tôi bước đến cái hũ, lục lọi trong ví và lấy ra một nắm đồng xu. Với tất cả tình cảm đang dào dạt trong lòng, tôi thả những đồng xu vào hũ. Tôi ngước lên và nhìn thấy, bố_ đang bế Jessica, lặng lẽ vào phòng tự bao giờ. Aùnh mắt chúng tôi gắn chặt vào nhau, tôi biết bố cũng đang dạt dào những cảm xúc như tôi. Không ai trong chúng tôi có thể nói nên lời.
Nhị Tường dịch
(Dịch từ Chicken Soup for the Parent's Soul)
Các Tin Khác