Tại sao phải giữ chừng mực trong tất cả các mối quan hệ?
Mỗi chúng ta không phải là những hòn đảo đơn độc, người với người đều có liên hệ với nhau. Đó có thể là sự thân mật hay xa cách, là thiện cảm hay những mối hận thù.
Hòa đồng là một môn học trên trường đời, dù cho mối quan hệ của cả hai có tốt đẹp đến đâu, nhưng nếu không có chừng mực thì tất cả sẽ biến thành thảm họa. Đời người giống như thước đo, cần phải có từng cấp độ. Quan hệ giữa người với người giống như dây xích, từng vòng nối vào nhau nhưng cũng có thể rời xa nhau.
Đối với bạn bè, hãy giữ khoảng cách một cốc nước
Có câu rằng: Quân tử kết giao nhạt như nước lã, tiểu nhân kết giao ngọt ngào như rượu (Nguyên văn: “Quân tử chi giao đạm nhược thủy, tiểu nhân chi giao cam nhược lễ”). Người quân tử lúc nào cũng bình thản như nước, nước dẫu nhạt nhưng không bao giờ ngấy, đường dẫu ngọt nhưng ăn nhiều sẽ dính răng.
Một cốc nước trắng, nhìn thì có vẻ bình thường đơn giản nhưng lại không thể thiếu trong cuộc đời. Những tình bạn chân thành nhất định phải đơn thuần, vì chỉ có đơn thuần mới có thể tồn tại lâu dài. Nếu là người bạn thực dụng, tình cảm ấy sẽ trở nên rẻ mạt và dễ dàng đổi thay.
Giữa bạn bè với nhau, giúp đỡ là vì tình cảm chứ không phải nghĩa vụ. Nếu quan hệ quá gần gũi sẽ cho đó là lẽ đương nhiên, giúp đỡ nhau cũng là điều nên làm. Nhưng cần phải biết rằng nếu không có lòng biết ơn, đòi hỏi một cách mù quáng, mối quan hệ sẽ càng lúc càng tệ hơn.
Tình bạn chân thành là không can thiệp vào cuộc sống của nhau, không đem chuyện riêng tư của nhau đi nói cho người khác. Nói năng, làm việc đều phải chừa cho mình đường lui, dù có thân thiết đến mức nào cũng phải có chừng mực. Chừng mực chính là dấu hiệu của sự trưởng thành.
Những người hiểu thế nào là chừng mực, khi kết giao với người khác sẽ tạo cảm giác vừa thoải mái lại không quá vô lễ, giữ khoảng cách nhưng lại không quá hờ hững xa vời. Đây là một loại năng lực, cũng là cấp độ cao nhất trong giáo dục nhân cách.
Đối với người thân, hãy giữ khoảng cách một bát súp
Súp quá nóng sẽ làm bỏng miệng, súp quá lạnh sẽ làm lạnh lòng người. Mối quan hệ giữa những người thân có quan hệ huyết thống với nhau vốn là sợi dây liên hệ bền chặt nhất trong đời. Nhưng khi trưởng thành rồi, mỗi người lại có một cuộc sống riêng, dần dần những cuộc gặp gỡ nói chuyện sẽ càng ngày càng ít. Có gia đình riêng, có những người thân khác cần ta chăm sóc, mối quan hệ ngày nào càng lúc càng lạnh nhạt.
Lộ Giao từng viết trong cuốn “Thế giới tầm thường”: “Tình yêu và tình bạn giữa con người với con người không phải là tình thân. Khi còn nhỏ, ta thường xem tình thân như một cái gì đó rất tốt đẹp và quan trọng. Lớn lên rồi, sống đơn độc một mình mới biết tình thân là thứ dung tục, cố gắng lôi kéo, dính kết vào với nhau, thậm chí có những nỗi gian khó tồi tệ nhất trong cuộc đời lại là do người thân tạo thành”.
Đối với người thân không nên quá bao bọc, quá bao bọc sẽ tạo nên sự phụ thuộc, làm cho chính bản thân mệt mỏi. Khi không thể giải quyết được vấn đề của người thân, bạn sẽ hứng chịu cơn phẫn nộ từ phía họ.
Đối với người thân cũng không thể quá phụ bạc, quá phụ bạc sẽ làm lạnh lòng người, tổn hại đến tình thân. Một bát canh nóng có thể cứu ta khỏi cơn đói nhưng không thể giúp ai đó thoát nghèo. Đối với người thân, giúp đỡ có nghĩa là để họ tự lập, tự lực cánh sinh mà trở nên mạnh mẽ. Mỗi người đều có con đường của riêng mình, không ai có thể giúp được người khác cả đời.
Dù tình thân có thân thiết thế nào cũng phải có nhận thức về nguyên tắc và chừng mực. Giúp họ tự đứng trên đôi chân của mình mới giúp họ có một cuộc sống tốt, không liên lụy đến nhau.
Đối với người yêu, hãy giữ khoảng cách một mảnh giấy
Vào mùa đông, những con nhím cần dựa vào nhau để cùng sưởi ấm. Nhưng bởi nhím có gai, khi ở quá gần nhau chúng dễ bị gai nhọn của đối phương đâm vào, nhưng khi ở quá xa nhau chúng lại bị lạnh cóng như băng. Vì vậy, khoảng cách tinh tế giữa những con nhím là vừa có thể sưởi ấm lẫn nhau mà lại vừa tránh gây hại đến nhau.
Tình yêu là mối quan hệ ngọt ngào nhất thế gian. Dưới một mái nhà để có thể ở bên nhau đến vài thập kỷ, đó là một môn học cần phải nghiên cứu rất kỹ và cũng là một cấp độ học thức rất cao sâu.
Nhà văn Tiền Chung Thư từng nói: Hôn nhân là một thành phố bị bao vây, người bên trong muốn bước ra ngoài, còn người bên ngoài thì muốn bước vào trong. Nếu như không hiểu thế nào là chừng mực, không hiểu thế nào là giữ khoảng cách, thì hôn nhân sẽ là một thành phố nghẹt thở.
Có người cho rằng kết hôn rồi thì vợ chồng là một, cùng tiến cùng lùi, thân mật không khoảng cách, tất cả mọi thứ phải được công khai một cách minh bạch. Từ công việc, công tác, bạn bè của đối phương, tất cả đều phải hiểu rõ, không bỏ sót một chi tiết nào. Từ cách ăn mặc, ăn uống, cả hai phải đồng điệu với nhau, như thế mới gọi là thân mật.
Nhưng giữa vợ chồng cần có khoảng cách của một tờ giấy. Khi có đường cách ly này rồi cũng không làm mất đi sự ấm áp trong mối quan hệ của cả hai, cũng không làm cho tất cả mọi thứ trở nên quá minh bạch. Yêu không phải là kiểm soát hay thống trị, mà là tôn trọng. Tôn trọng sự khác biệt trong tính cách, tôn trọng sự khác biệt trong tâm hồn, bởi sự hấp dẫn giữa hai tâm hồn mới giữ được hơi ấm của tình yêu.
Có một cặp vợ chồng, người chồng thích ăn sầu riêng, nhưng người vợ cảm thấy mùi sầu riêng rất khó chịu, cô không thể tưởng tượng được cảm giác ăn sầu riêng đáng sợ như thế nào. Nhưng kết hôn mười mấy năm, lần nào đi siêu thị cô cũng mua một trái sầu riêng về nhà. Sau đó chồng cô sẽ mang sầu riêng ra bãi cỏ rộng trước nhà, ăn xong thì nhai kẹo cao su, đợi cho đến khi bay hết mùi mới về nhà.
Lấy nhau mười mấy năm, hai người vẫn chung sống với nhau một cách yên ổn. Vợ biết chồng thích ăn nên mua về nhà, còn chồng biết vợ không thích nên đem ra ngoài thưởng thức. Cả hai cùng chung sống trong một không gian chung, nhưng không hề làm phiền đến sở thích của nhau.
Khoảng cách tốt nhất giữa những người yêu nhau có lẽ là “một mảnh giấy”, như thế tình yêu mới có thể lâu bền.
Nguồn: Daikynguyen