Chấp chi
Ngày đăng: 12:53:40 12-01-2015 . Xem: 3724
Chấp chi "sinh" để rồi vui
Chấp chi "tử" để ngậm ngùi tiễn nhau
Tử sinh vốn một cơ cầu (1)
Chào đời, nhắm mắt...trước sau xoay vần
***
Chấp chi "hợp" để rồi mừng
Chấp chi "tan" để lòng rưng rưng buồn
Hợp tan vốn chỉ một tuồng (2)
Chia tay là mở đoạn đường tiếp theo
***
Chấp chi "đẹp " để mà yêu
Chấp chi "xấu" để lắm điều chê bai
Đẹp hay xấu chỉ bề ngoài
Bên trong ô-trược ai hoài thích luôn
***
Chấp chi "có" để rồi vương
Chấp chi "không" để trăm đường kiếm thêm
Có không vốn chỉ một niềm
Không xen với có túi viêm (3) chẳng đầy
***
Chấp chi "thường" (4) để mà tin
Chấm chi "tạm bợ" để nhìn bi quan
Thường hay tạm vốn chung hàng
Cả hai thiên kiến (5) hoang mang kéo dài
***
Chấp chi 'chánh' để mà cao (6)
Chấp chi 'tà' để rơi vào thấp, che
Chánh tà như tấm màng the
Bên ni rộng khác bên tê chỗ nào (7) ?
***
Chấp chi 'vinh'* để rồi tôn
Chấp chi 'nhục'* để tủi hờn bản thân
Nhục vinh, hai nẻo phong trần
Chết rồi chỉ một mộ phần...dễ quên.
(2) Một tuồng : Như các nhân vật trong vở kịch tái diễn, hiện ra rồi biến mất.
(3) Túi viêm : Túi không đáy, vì nóng sưng và phồng to.
(4) Thường : Vĩnh hằng, trường cửu, hay 'sống mãi', ám chỉ thiên đàng do lòng tham mơ ước, tưởng tượng ra, rồi tin tưởng tuyệt đối.
(5) Thiên kiến : Thấy và hiểu lệch, rồi tin lầm, tương đương với tà kiến.
(6) Mà cao : Ngã mạn, tự cao, tự đại, cho rằng ta 'chánh' là đúng, nên khinh rẻ người khác 'tà', sai lầm.
(7) Rộng...chỗ nào : Ám chi hễ chấp trước là trở thành đóng khung, chật hẹp, dù cho đó là chấp trong 'chánh pháp'.
**Vinh nhục vì giai cấp, vinh nhục vì thành đạt, hay vinh nhục vì công trình hành động, vốn cũng chỉ là một loại chịu đựng. Tôn danh hay bia miệng dù có kéo dài 1 thời gian, tất cả rồi cũng sẽ rơi vào lãng quên.
Chấp chi "tử" để ngậm ngùi tiễn nhau
Tử sinh vốn một cơ cầu (1)
Chào đời, nhắm mắt...trước sau xoay vần
***
Chấp chi "hợp" để rồi mừng
Chấp chi "tan" để lòng rưng rưng buồn
Hợp tan vốn chỉ một tuồng (2)
Chia tay là mở đoạn đường tiếp theo
***
Chấp chi "đẹp " để mà yêu
Chấp chi "xấu" để lắm điều chê bai
Đẹp hay xấu chỉ bề ngoài
Bên trong ô-trược ai hoài thích luôn
***
Chấp chi "có" để rồi vương
Chấp chi "không" để trăm đường kiếm thêm
Có không vốn chỉ một niềm
Không xen với có túi viêm (3) chẳng đầy
***
Chấp chi "thường" (4) để mà tin
Chấm chi "tạm bợ" để nhìn bi quan
Thường hay tạm vốn chung hàng
Cả hai thiên kiến (5) hoang mang kéo dài
***
Chấp chi 'chánh' để mà cao (6)
Chấp chi 'tà' để rơi vào thấp, che
Chánh tà như tấm màng the
Bên ni rộng khác bên tê chỗ nào (7) ?
***
Chấp chi 'vinh'* để rồi tôn
Chấp chi 'nhục'* để tủi hờn bản thân
Nhục vinh, hai nẻo phong trần
Chết rồi chỉ một mộ phần...dễ quên.
TL
(15-8-2007)
(1) Cơ cầu : Động cơ hình tròn, ám chỉ cái trứng thụ thai, bắt đầu 1 kiếp sống. (15-8-2007)
(2) Một tuồng : Như các nhân vật trong vở kịch tái diễn, hiện ra rồi biến mất.
(3) Túi viêm : Túi không đáy, vì nóng sưng và phồng to.
(4) Thường : Vĩnh hằng, trường cửu, hay 'sống mãi', ám chỉ thiên đàng do lòng tham mơ ước, tưởng tượng ra, rồi tin tưởng tuyệt đối.
(5) Thiên kiến : Thấy và hiểu lệch, rồi tin lầm, tương đương với tà kiến.
(6) Mà cao : Ngã mạn, tự cao, tự đại, cho rằng ta 'chánh' là đúng, nên khinh rẻ người khác 'tà', sai lầm.
(7) Rộng...chỗ nào : Ám chi hễ chấp trước là trở thành đóng khung, chật hẹp, dù cho đó là chấp trong 'chánh pháp'.
**Vinh nhục vì giai cấp, vinh nhục vì thành đạt, hay vinh nhục vì công trình hành động, vốn cũng chỉ là một loại chịu đựng. Tôn danh hay bia miệng dù có kéo dài 1 thời gian, tất cả rồi cũng sẽ rơi vào lãng quên.
Các Tin Khác