Hoa xuyến chi
Ngày đăng: 00:10:25 13-05-2015 . Xem: 3829
HCTA - Và mỗi cơn gió nhẹ rùng rình trôi qua, ánh nắng vàng ấm áp tỏa vào sắc trắng, xuyến chi xòe cánh như hàng ngàn trận bướm dập dờn bay lên đón những tâm tình.
>> Hai người đệ tử
>> Chỉ là cái móc áo
>> Thiện và bất thiện
Xuyến chi là loài hoa của những bước chân không mỏi, loài hoa của những con đường ngút ngàn xa tắp. Nhụy vàng cánh trắng, gam màu lạnh, hoa chẳng ai vun trồng mà vẻ đẹp lung linh đến lạ. Có khi chỉ thoáng qua một ánh nhìn, nhưng xuyến chi vẫn nhẹ nhàng trôi vào ký ức.
Trên con đường dần xa, xa một mái ấm, một hình bóng, một nét môi, một nụ cười hôn nhiên, cứ ngỡ như xuyến chi đang cùng ta mang đi một kết nối, một cảm hoài xao xuyến. Và mỗi cơn gió nhẹ rùng rình trôi qua, ánh nắng vàng ấm áp tỏa vào sắc trắng, xuyến chi xòe cánh như hàng ngàn trận bướm dập dờn bay lên đón những tâm tình.
Nhớ ngày nào em thì thầm sắc trắng,
Rọi tóc thề lên mấy dải hương trăng.
Ta lạc bước đi tìm lời bí mật,
Tình ca ru mát rượi tiếng kinh lòng.
Em lạnh giá ôm ngân hà trống trải,
Cho nơi về đau đáu mấy luồng thơm.
Hoa cô đơn như chính ta đang cô đơn, hay hoa chỉ gợi đến nỗi cô đơn trần thế, bền bỉ xui ta đi tìm bờ trắng của ngày xưa. Cũng có khi ta vong mình nơi cái bẫy người ngọt ngào dối trá. Và thời gian đã đi qua biết bao mùa hạnh phúc, không ít lần bước chân ta mỏi mệt, chợt âu lo những đổi thay chóng mặt cõi con người.
Hơi đất ấm, theo vạt trắng ta tìm về chốn bao dung không thủ đoạn, cho rỗng không tất cả mọi gam màu...
(Viết tặng những người yêu hoa)
Thích Thanh Thắng
>> Hai người đệ tử
>> Chỉ là cái móc áo
>> Thiện và bất thiện
Xuyến chi là loài hoa của những bước chân không mỏi, loài hoa của những con đường ngút ngàn xa tắp. Nhụy vàng cánh trắng, gam màu lạnh, hoa chẳng ai vun trồng mà vẻ đẹp lung linh đến lạ. Có khi chỉ thoáng qua một ánh nhìn, nhưng xuyến chi vẫn nhẹ nhàng trôi vào ký ức.
Trên con đường dần xa, xa một mái ấm, một hình bóng, một nét môi, một nụ cười hôn nhiên, cứ ngỡ như xuyến chi đang cùng ta mang đi một kết nối, một cảm hoài xao xuyến. Và mỗi cơn gió nhẹ rùng rình trôi qua, ánh nắng vàng ấm áp tỏa vào sắc trắng, xuyến chi xòe cánh như hàng ngàn trận bướm dập dờn bay lên đón những tâm tình.
Nhớ ngày nào em thì thầm sắc trắng,
Rọi tóc thề lên mấy dải hương trăng.
Ta lạc bước đi tìm lời bí mật,
Tình ca ru mát rượi tiếng kinh lòng.
Em lạnh giá ôm ngân hà trống trải,
Cho nơi về đau đáu mấy luồng thơm.
Hoa cô đơn như chính ta đang cô đơn, hay hoa chỉ gợi đến nỗi cô đơn trần thế, bền bỉ xui ta đi tìm bờ trắng của ngày xưa. Cũng có khi ta vong mình nơi cái bẫy người ngọt ngào dối trá. Và thời gian đã đi qua biết bao mùa hạnh phúc, không ít lần bước chân ta mỏi mệt, chợt âu lo những đổi thay chóng mặt cõi con người.
Hơi đất ấm, theo vạt trắng ta tìm về chốn bao dung không thủ đoạn, cho rỗng không tất cả mọi gam màu...
(Viết tặng những người yêu hoa)
Thích Thanh Thắng
Các Tin Khác