Bóng cây đại thụ
Bóng Cây Đại Thụ
Chú tiểu thường ngồi dưới gốc cây đại thụ trong sân chùa. Mỗi khi mệt mỏi, chú cảm nhận được bóng cây mang lại cảm giác mát lành và che chở. Một lần, sư thầy bảo rằng cây đại thụ cũng như lòng từ bi của mỗi người, khi phát triển mạnh mẽ, nó có thể che mát và bảo vệ người khác. Từ đó, chú hiểu rằng việc nuôi dưỡng lòng từ bi trong tâm hồn cũng giống như nuôi dưỡng một bóng cây lớn, mang lại lợi ích cho muôn người.
----------------------------------------------------------------
Một buổi chiều mùa thu, khi ánh nắng còn sót lại sau một ngày dài, chú tiểu Khánh ngồi dưới gốc cây Bồ Đề trong khuôn viên chùa, mắt ngước nhìn lên bầu trời xanh thẳm. Cây Bồ Đề cổ thụ đứng vững, những cành lá xum xuê tỏa bóng mát xuống mặt đất. Gió thổi nhẹ, những chiếc lá Bồ Đề lướt qua nhau, tạo ra những âm thanh mềm mại như tiếng thì thầm của trời đất.
Chú Khánh ngồi đó, tận hưởng sự tĩnh lặng và bình yên. Một cảm giác thư thái bao trùm tâm hồn chú. Chú cảm nhận rõ ràng rằng cây Bồ Đề này, giống như một người thầy vô hình, đang truyền đạt cho chú những bài học về sự kiên nhẫn và bình an trong cuộc sống.
Sư thầy nhìn thấy chú đang ngồi im lặng dưới gốc cây Bồ Đề, liền đến gần, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh. Sư thầy đưa mắt nhìn cây Bồ Đề, đôi mắt ánh lên sự hiểu biết sâu sắc.
“Khánh, con có biết vì sao cây Bồ Đề lại được coi là biểu tượng của sự giác ngộ không?” Sư thầy hỏi.
Chú Khánh nhìn sư thầy, trong lòng đầy sự tò mò. Chú lắc đầu, “Thưa thầy, con không biết. Nhưng con luôn cảm thấy có điều gì đó đặc biệt ở cây Bồ Đề này.”
Sư thầy mỉm cười, nhìn vào những chiếc lá Bồ Đề đang nhẹ nhàng đung đưa trong gió. “Cây Bồ Đề này đã chứng kiến sự giác ngộ của Đức Phật. Cũng như vậy, mỗi chiếc lá của cây đều mang trong mình một bài học về sự kiên nhẫn và bình an.”
Sư thầy dừng một chút, để chú tiểu có thể cảm nhận hết lời nói của mình. “Cây Bồ Đề có sức sống bền bỉ, dù qua bao mùa đông lạnh giá, cây vẫn vươn mình mạnh mẽ trong mùa xuân. Điều này giống như con đường tu tập của mỗi chúng ta. Sự giác ngộ không phải là một điều gì đến nhanh chóng, mà là một hành trình dài, trong đó mỗi bước đi, mỗi hơi thở đều quan trọng.”
Chú Khánh lặng thinh, đôi mắt nhìn vào những chiếc lá Bồ Đề, và chú bắt đầu hiểu ra một điều gì đó sâu sắc. Chú nghĩ đến hành trình tu tập của mình. Cũng như cây Bồ Đề, cuộc sống của chú không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Những lúc khó khăn, khi tâm trí chú bị xao động, chú cảm thấy mệt mỏi và muốn bỏ cuộc. Nhưng nhìn cây Bồ Đề, chú hiểu rằng sự kiên nhẫn là điều cần thiết. Chỉ cần có đức tin và kiên trì, dù là trong hoàn cảnh khó khăn đến đâu, ta vẫn có thể vươn lên và tìm thấy sự bình an.
Sư thầy tiếp tục, “Con thấy đấy, cây Bồ Đề này không hề vội vã, không có tham lam, không có sân si. Nó chỉ cần một mảnh đất tốt, một chút nước, một chút ánh sáng để lớn lên và phát triển. Nó không khao khát gì hơn ngoài việc hoàn thành sứ mệnh của mình – mang lại bóng mát và sự bình yên cho mọi người. Trong cuộc sống của chúng ta, đôi khi chúng ta cũng quên mất rằng mọi thứ cần có thời gian để phát triển. Sự giác ngộ cũng vậy, không phải là một kết quả có thể đạt được ngay lập tức, mà là một quá trình dài, đầy kiên nhẫn.”
Chú Khánh ngồi lặng im, cảm nhận lời thầy. Những lời ấy như một ánh sáng chiếu rọi vào tâm hồn chú, giúp chú nhìn thấy được sự thật đơn giản nhưng sâu sắc trong cuộc sống. Chú biết rằng mỗi bước đi trong cuộc đời đều có ý nghĩa, dù là nhỏ bé, và không có gì là vô ích nếu ta sống với tâm an lạc và kiên nhẫn.
Sư thầy đứng dậy, vươn tay chạm nhẹ vào thân cây Bồ Đề, rồi nói với giọng trầm lắng: “Con hãy nhớ, Khánh, cuộc sống giống như một cây Bồ Đề. Hãy trân trọng từng bước đi trong hành trình tu tập, dù có khó khăn hay thử thách, hãy luôn giữ vững niềm tin vào sự giác ngộ. Một ngày nào đó, khi con đạt được sự bình an trong tâm hồn, con sẽ hiểu rằng mọi gian nan đều là những bài học quý giá giúp con trưởng thành hơn.”
Chú Khánh đứng dậy, cúi đầu cảm ơn thầy. Lòng chú nhẹ nhàng, thanh thản. Chú cảm nhận được sự bình an từ cây Bồ Đề, từ lời thầy dạy, và từ chính trong sâu thẳm tâm hồn mình. Chú biết rằng con đường phía trước vẫn còn dài, nhưng với sự kiên nhẫn và lòng kiên trì, chú sẽ vững bước đi về phía ánh sáng giác ngộ.
Câu chuyện này mang đến cho chú tiểu Khánh, và qua đó là cho chúng ta, bài học về sự kiên nhẫn và bình an trong hành trình tìm kiếm giác ngộ. Giống như cây Bồ Đề, ta cần thời gian và sự kiên nhẫn để phát triển, và những khó khăn sẽ giúp ta trưởng thành và tìm thấy sự bình an trong chính mình.