Chú tiểu và cây cầu cũ
Chú Tiểu Và Cây Cầu Cũ
Chuyến hành hương của chú tiểu Khánh và các bạn đồng tu tiếp tục diễn ra. Sau nhiều ngày đi bộ dưới cái nắng oi ả, cả đoàn đến một ngôi làng nhỏ, nơi có một chiếc cầu cũ bắc qua một con suối. Cây cầu gỗ đã cũ kỹ, ván gỗ nứt nẻ, nhưng vẫn là con đường duy nhất dẫn đến một ngôi chùa nằm trên ngọn đồi phía xa.
Trong khi các bạn đồng tu ngồi nghỉ ngơi dưới bóng cây, chú Khánh quyết định đi dạo xung quanh để tìm hiểu thêm về ngôi làng và những con người nơi đây. Khi chú đến gần cây cầu, chú nhận thấy rằng chiếc cầu cũ kỹ này trông rất mỏng manh, như thể chỉ cần một cơn gió mạnh cũng có thể làm nó sập xuống. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là mọi người trong làng vẫn đi qua cây cầu này mỗi ngày mà không hề lo sợ. Cây cầu dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ.
Chú Khánh bước lên cầu, cảm nhận từng bước đi trên mặt gỗ cũ, có những ván gỗ lún xuống dưới chân. Chú cảm giác mình như đang bước qua một đoạn đường dài trong cuộc đời, nơi có những thử thách và khó khăn, nhưng cũng có những giá trị bình yên và sự kiên nhẫn.
Đúng lúc ấy, sư thầy bước tới gần, nhìn chú Khánh và nói: "Con thấy cây cầu này thế nào?"
Chú Khánh quay lại nhìn thầy, rồi chỉ tay về phía cây cầu cũ: "Thưa thầy, cây cầu này đã cũ, có vẻ như không còn đủ vững chãi để giữ được mọi người đi qua, nhưng lạ thay, nó vẫn là con đường duy nhất mà người dân trong làng đi qua mỗi ngày."
Sư thầy mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh chú Khánh, ánh mắt thầy nhìn về phía cây cầu: "Cây cầu này giống như những thử thách trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi, chúng ta cảm thấy yếu đuối, sợ hãi, như thể không thể vượt qua được những khó khăn. Nhưng thật ra, cây cầu vẫn đứng vững qua bao năm tháng, không phải vì nó không có những vết nứt hay dấu hiệu của sự mòn mỏi, mà là vì người ta vẫn tin tưởng vào nó và tiếp tục bước đi."
Chú Khánh suy ngẫm về những lời của thầy. Cây cầu, mặc dù đã cũ, nhưng vẫn giữ được giá trị vì con người đã luôn tin tưởng và tiếp tục sử dụng nó mỗi ngày. Chú bỗng nhận ra rằng, cuộc đời cũng như cây cầu này, có những lúc yếu đuối, có những lúc gặp khó khăn, nhưng nếu ta giữ vững lòng tin và kiên nhẫn, thì chúng ta vẫn có thể vượt qua mọi thử thách.
Sư thầy tiếp tục: "Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Sẽ có những lúc tâm hồn con cảm thấy chao đảo, như cây cầu này có thể bị gãy. Nhưng đừng quên rằng, mỗi thử thách đều là một cơ hội để con trưởng thành. Khi con học cách đối diện với khó khăn mà không sợ hãi, con sẽ thấy rằng mình trở nên mạnh mẽ hơn."
Chú Khánh cảm nhận được bài học từ những lời thầy dạy. Chú nhìn lại chiếc cầu, nhận ra rằng, dù cây cầu có cũ kỹ, có những vết nứt, nhưng chỉ cần nó được tin tưởng và tiếp tục sử dụng, nó sẽ vững vàng. Cuộc đời cũng vậy, những khó khăn và thử thách sẽ luôn có, nhưng nếu ta biết kiên trì và không từ bỏ, chúng ta sẽ vượt qua được tất cả.
Sư thầy đứng dậy, vỗ nhẹ vai chú Khánh: "Con hãy nhớ, trong mỗi khó khăn, trong mỗi thử thách, con luôn có thể tìm thấy sức mạnh từ chính mình. Đừng để những khó khăn làm con nản lòng. Cũng như chiếc cầu này, chỉ cần con tiếp tục bước đi, con sẽ tìm thấy con đường mình cần."
Chú Khánh gật đầu, lòng cảm thấy an yên. Chú biết rằng, trong cuộc sống, không có con đường nào là bằng phẳng. Nhưng chỉ cần ta có lòng kiên nhẫn và tin tưởng vào bản thân, ta sẽ tìm được sức mạnh để vượt qua tất cả. Cũng như cây cầu cũ, dù có vết nứt, vẫn vững vàng đưa mọi người về đích.
Qua câu chuyện này, chú Khánh học được rằng cuộc sống sẽ không thiếu những thử thách và khó khăn. Nhưng nếu chúng ta kiên nhẫn, tin tưởng và không bỏ cuộc, chúng ta sẽ vượt qua được tất cả. Giống như chiếc cầu cũ trong câu chuyện, dù có những vết nứt, nhưng nếu vẫn tin tưởng và tiếp tục bước đi, chúng ta sẽ tìm thấy con đường dẫn đến sự bình an và trưởng thành.