Chiếc lư hương từ bi
Chiếc Lư Hương Từ Bi
Một buổi chiều mưa rả rích, chú tiểu Khánh ngồi bên hiên chùa ngắm nhìn dòng nước chảy tràn xuống mái. Sư thầy đến ngồi bên cạnh, nói rằng cuộc sống như cơn mưa, có khi dữ dội, có khi dịu dàng, nhưng rồi cũng sẽ tan biến. Cơn mưa giúp đất đai tươi mát nhưng cũng có thể để lại bùn đất. Từ đó, chú hiểu rằng mọi thử thách đều là cơ hội để nuôi dưỡng sự vững vàng và lòng bình an trong tâm hồn.
----------------------------------------------------------------
Một buổi sáng trong mùa mưa, khi những cơn mưa rả rích vẫn chưa dứt, chú tiểu Khánh đang quét dọn sân chùa. Những hạt mưa lách tách rơi trên mái ngói cổ kính, tạo ra những âm thanh dịu dàng trong không gian tĩnh lặng. Chú Khánh dừng lại một lúc, nhìn về phía chiếc lư hương ở giữa sân. Đó là một chiếc lư hương bằng đồng cổ, có hình dáng đẹp mắt, với những họa tiết phức tạp, bao quanh là những nét chạm trổ hoa văn tinh xảo. Đó là món quà của một ân nhân đã tặng cho chùa từ lâu.
Chiếc lư hương luôn được dùng để đốt hương trong mỗi buổi lễ, và vì thế, nó có một ý nghĩa đặc biệt đối với mọi người trong chùa. Nhưng hôm nay, khi chú Khánh nhìn chiếc lư hương, một câu hỏi bất chợt hiện lên trong tâm trí chú: "Liệu chiếc lư hương này có cảm nhận được lòng thành của những người đến lễ?" Chú nhìn chiếc lư hương như đang chờ đợi một câu trả lời.
Sư thầy thấy chú đứng lặng yên, bèn đến gần, cười hiền hòa và hỏi: "Khánh, con đang nghĩ gì mà chăm chú nhìn chiếc lư hương như vậy?"
Chú Khánh quay lại nhìn thầy, đôi mắt đầy thắc mắc: "Thưa thầy, chiếc lư hương này đã ở đây lâu rồi. Mỗi lần chúng con cúng dường, hương bay lên trời, nhưng liệu chiếc lư hương có hiểu được lòng thành của chúng con không? Con cảm thấy nó chỉ là một vật dụng, không có cảm giác gì."
Sư thầy mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh chú, và nhẹ nhàng nói: "Con biết không, chiếc lư hương này không phải là nơi để hương chỉ đơn giản cháy lên rồi tắt đi. Mỗi lần chúng ta đốt hương, chúng ta không chỉ dâng lên cho các vị Phật, mà còn dâng lên chính lòng từ bi và sự tôn kính trong tâm hồn mình. Và chiếc lư hương ấy, tuy là vật chất, nhưng nó cũng mang trong mình một phần ý nghĩa sâu sắc – nó là nơi tiếp nhận lòng thành của mọi người, giúp tâm hồn họ trở nên thanh tịnh hơn."
Chú Khánh lắng nghe, suy ngẫm về những lời thầy nói. Sư thầy tiếp tục, "Cũng giống như chiếc lư hương này, chúng ta trong cuộc sống cũng vậy. Chúng ta có thể chỉ là những con người bình thường, nhưng nếu lòng ta luôn trong sáng, luôn có lòng từ bi và khiêm nhường, thì mọi hành động của ta đều sẽ có ý nghĩa. Chúng ta giống như chiếc lư hương, không phải để đón nhận hương, mà là để truyền đạt sự tôn kính, lòng biết ơn và từ bi đến mọi người."
Chú Khánh gật đầu, lòng nhẹ nhõm hơn. Chú hiểu rằng mọi vật trong cuộc sống đều mang một ý nghĩa sâu xa, và không phải lúc nào cũng nhìn thấy được sự cao quý trong đó. Dù chiếc lư hương không biết cảm nhận như con người, nhưng nó vẫn mang một thông điệp rất rõ ràng: dù là vật dụng hay con người, chỉ cần lòng mình thanh tịnh và đầy từ bi, thì mọi hành động đều có giá trị.
Từ ngày hôm đó, khi chú tiểu Khánh làm những việc nhỏ như dâng hương, chú không còn chỉ nhìn vào chiếc lư hương như một vật dụng. Chú biết rằng mỗi lần đốt hương, mỗi lần lễ Phật, đều là một cơ hội để thực hành lòng từ bi, để tâm hồn mình được thanh tịnh, và để những hành động đó trở thành những lời cầu nguyện cho một thế giới bình an, đầy yêu thương.
Qua câu chuyện này, chú tiểu Khánh nhận ra rằng, không cần phải có những điều vĩ đại hay đặc biệt, mỗi hành động nhỏ, khi được làm với lòng từ bi và sự tôn kính, đều có thể mang đến sự bình yên và hạnh phúc cho chính mình và cho người khác. Cũng như chiếc lư hương, mỗi chúng ta đều có thể trở thành một nơi để chứa đựng những giá trị tốt đẹp, và từ đó lan tỏa những điều tích cực đến mọi người xung quanh.